Monday, November 16, 2009

viết cho đông cận kề

Gói lại chút mộng mị cuối mùa
ướp cho hoa vàng mấy độ

Đông trở về một mình trên phố,
phố dài ngói đỏ
tìm nghe gió rất nguyên sơ

Gió quay vòng về lại giấc mơ
Đông bỗng hiền từ như nỗi nhớ
Như hơi sương trên môi mềm trăn trở
Ngập ngừng như trẻ ngọng líu lô

Lá xếp khô thành hình của ngày xưa
Ngày kết bằng hạnh phúc
Những khuôn mặt không vất vả
Nhìn gió về bình thản không trung.

Ngoảnh đầu lại nhìn
rồi thành phố đi qua ngày giá rét
Từng gót chân, bước hồn nhiên không mỏi mệt
Mùa là ở chốn vô biên.